quấn lấy ko buông

Trước em đọc cuốn gì ý cho rằng thực chất quan điểm là một loại kí sinh mà con người là vật chủ, nó có thể lây lan, tồn tại rất lâu. nhà phật họ gọi là ko nên sân si, buông bỏ đấy. chubehayhoi. 32 ngày trước. 0. 0 Em đọc để copy mang sang chỗ khác bác ạ . Em Đây là loại thư tịch cổ quý hiếm khắc chữ trên lá buông của người dân tộc Khmer (gọi là Satra). Ở An Giang, Kinh lá buông hiện còn lưu giữ trên 100 bộ Kinh Phật tại 30/65 chùa Khmer thuộc hai huyện Tri Tôn và Tịnh Biên. Kinh lá buông có 4 loại gồm: Kinh Phật; Truyện cổ dân Những đạo diễn, những nhà có tác dụng phim ko ngại ngần dấn thân search tòi những hướng đi khác lạ, thậm chí là mạo hiểm vì cái guồng quay càng ngày càng gấp gáp của thị trường. Số phim thành công xuất sắc và thất bại gần như ngang ngửa, cũng bao gồm những phim Xuyên suốt câu chuyện là tình yêu của hai anh em Cảnh Mạc Vũ và Cảnh An Ngôn, một người cố chấp theo đuổi, dành tình cảm của đối phương bằng tất cả phương pháp, một người sau lúc mất đi rồi mới biết mình yêu cô ấy rộng rãi như thế nào, anh nhận ra cô ko thể mãi mãi đợi anh như anh vẫn mặc niệm. Là đau đớn, dằn vặt, tình yêu hay thù hận? Thích cái tả kĩ càng, lôi cuốn, hấp dẫn của những trận pk. Đưa độc giả từ những cao trào này đến cao trào khác, cái phần viết về kiếm ý, ý cảnh hay. Neu co the sms 0942.18.1368 3 bo truyen do cho minh duoc ko. Thanks. trả lời. Moon 12 Tháng Tám, 2018 - 5:24 chiều. Phí thời gian keputusan bersama dengan cara pemungutan suara disebut juga dengan istilah. [Boss leo lên giường tôi] Nhan nữ vương Lên giường em là người của em, đi theo em! Boss mỉm cười ???? ——– Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà thôi. Nhưng, nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao? Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy. “Nhan Nhan, anh có dao.” Boss mỉm cười, “Mài xong rồi.” —- ‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợ Ảnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu! ‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cưới Làm sao bây giờ, hình như em… thích anh mất rồi ~ ‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầu Tiểu sư phụ, ta có đẹp không? Editor lảm nhảm Cám ơn bé Qin và bé Mì đã đặt tên cho “con” chị =]] Cám ơn mẹ đỡ đầu Rose Nguyễn =]] Lưu ý khi đọc truyện này Không cần mang não *** Câu chuyện mở đầu khi nữ chính của chúng ta – Quý Tinh Nhan xuyên vào thế giới đầu tiên để hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ. Ở thế giới đầu tiên, nguyện vọng của nguyên chủ là đá văng tên tra nam đã lợi dụng cô ấy trong lúc khó khăn, sẵn tiện sống hạnh phúc với người khác. Nhờ lần gặp đầy ấn tượng của nữ chính với nam phụ mà nam chính Dung Ngọc đã để ý đến cô. Sau đó, nam chính nghĩ đủ mọi cách theo đuổi vợ yêu. Khổ nỗi là cô nàng này hơi bị thờ ơ với những người qua đường. À, cũng vì trước đây nam chính không thích nguyên chủ nên nữ chính nghĩ là nam chính cố tình gây sự với mình Nhưng mà, Quý Tinh Nhan là nữ cường, lúc cô thích ai thì sẽ xuống tay với người ấy liền. Vì vậy, sau khi đã thông suốt tình cảm của nam chính và thấy bản thân cũng thích anh là chạy ngay đến chỗ nam chính rồi cưỡng hôn con người ta Truyện này có tổng cộng 6 thế giới, mỗi thế giới tầm 10-15c và thế giới thực 2c nên tính ra bộ này dài từ 60-95c. Các thế giới đều rất đa dạng, đa phần là ngược tra nam tiện nữ. Nếu nữ chủ và nam chủ không đụng đến nam nữ chính thì nữ chính sẽ không gây hấn hay trả thù họ. Các thể loại trong truyện này bao gồm hiện đại, tu tiên, tinh tế, thần thoại phương Tây và mạt thế. Thế giới 2 Cấm dục đại ca x tiểu công chúa. Thế giới 3 Tiểu hoà thượng trong trắng x ma nữ. Thế giới 4 Nguyên soái bá đạo x nữ hoàng bạo lực. Thế giới 5 Hoàng tử lạnh nhạt x ác long thích châu báu. Thế giới 6 Boss mù mặt x thây ma đẹp nhất. Theo ý kiến cá nhân của em, thế giới nào cũng dễ thương, chỉ có tu tiên là hơi ngược một tẹo. Xin mọi người chú ý, nam chính là một người xuyên suốt các thế giới, sống hạnh phúc với nữ chính đến hết kiếp nhé. Lý do nữ chính phải xuyên vào các thế giới là gì? Mời mọi người đọc truyện để biết nhé Về nhân vật Nữ chính cực kỳ hung hãn và mạnh mẽ trước mặt những thành phần đáng ghét, nhưng cô vẫn là cô gái nhỏ hay làm nũng và giận dỗi trước người yêu. Nhìn chung, nữ chính thuộc tuýp nữ vương điển hình theo đúng gu của em. Ở bất kỳ thế giới nào, nam chính cũng là boss cuối Trong nguyên tác, nam chính không hề yêu ai và cũng sống cô độc đến suốt đời. Vậy nên, khi nữ chính xuyên vào, em có cảm giác là nữ chính đã cứu rỗi đời anh ấy. Nam chính rất dễ hắc hoá, lúc nào cũng suy nghĩ là nếu không có nữ chính thì thế giới này chả là cái đinh gì hết, anh phải tiêu diệt thế giới ???????? Nhưng mà, anh cũng có nhiều ưu điểm lắm nhé lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không những vậy, anh còn có thể làm ấm giường nữa. À, anh cũng cực kỳ dịu dàng với vợ, ngây thơ vô đối trong chuyện tình cảm. Các nhân vật phụ ở mỗi thế giới cũng rất đáng yêu, họ đã góp phần thúc đẩy quá trình theo đuổi vợ của nam chính. Ví dụ như trong thế giới tinh tế, đám thuộc hạ của nam chính cứ tưởng là nữ chính bắt cóc sếp của mình nên lập kế hoạch giải cứu anh. Ai dè, người không cứu được mà còn bị boss đánh bay mất tiêu Về văn phong Truyện có sạn nhưng em không thấy đó là trở ngại gì. Nhìn chung truyện này để giải trí nên mấy hạt sạn bé tí tẹo kia cũng chả là gì hết. Bán Hạ Lương Lương viết cũng tạm ổn, không thích hợp với những ai đang cần những truyện siêu sâu lắng hay thực tế. Tác giả này chỉ phù hợp với ai thích truyện hường phấn như em và không cần mang não. Đánh giá 10/10 P/S Truyện không có tiểu tam tiểu tứ hay nam phụ. *** Lời nguyền rủa của chó độc thân hình như rất linh nghiệm. Ít ra, 7 năm đã trôi qua mà chàng trai chỉ có thể nhìn mà không thể ăn. Đương nhiên, Aure cũng duy trì số phận độc thân suốt 7 năm trời. ... Gửi lời chào thân ái. Đối với người đại lục Vân Phỉ, đối với người tu luyện, đặc biệt là người có thiên phú, chỉ cần bắt đầu thu luyện, dù chỉ đột phá ở giai đoạn đầu tiên cũng sẽ kéo dài tuổi thọ. Trong sinh mệnh dài dằng dặc này, 10 năm chỉ là một cái chớp mắt thoáng qua. Nhưng đối với người có lòng riêng thì thời gian ấy quá dài. Công chúa lại không có thiên phú tu luyện. Đó là lí do vì sao Công chúa nảy sinh tình cảm với Aure từ rất sớm, nhưng vẫn chưa chấp nhận hắn. ... Mời các bạn đón đọc Quấn Lấy Không Buông của tác giả Bán Hạ Lương Lương. Tên gốc Boss lúc nào cũng dính taEdit JeongieThể loại Xuyên nhanh, nữ phụ, YYMột câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình....Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được phần nào câu chuyện.[Boss leo lên giường tôi]Nhan nữ vương Lên giường em là người của em, đi theo em!Boss mỉm cười-Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao?Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy."Nhan Nhan, anh có dao."Boss mỉm cười, "Mài xong rồi."-‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợẢnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu!‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cướiLàm sao bây giờ, hình như em... thích anh mất rồi ~‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầuTiểu sư phụ, ta có đẹp không?Nguồn "Đừng quậy nữa..."Trong một góc tối, một người đàn ông với vẻ mặt bất đắc dĩ, ánh mắt đầy cưng chiều."Quậy?"Cô gái hơi lạnh lùng, cả người run lên, gương mặt xinh đẹp giờ đây có chút tiều tụy, nghe anh ta nói, không kiềm chế được vẻ thê lương và căm năm, mười năm khi cô 15 tuổi đến khi 25 tuổi, quen biết nhau khi còn trẻ, lên đại học thì hẹn hò, cô may mắn được debut sớm, lúc trước anh là do một tay cô nâng đỡ, phía sau mỗi một cái hợp đồng đều có dấu vết của cô, cũng chính vì thế mà cô đã để vuột đi không ít hợp đồng đó anh ta nói sẽ công khai quan hệ khi anh ta có thể đứng ngang hàng cô, cô tin, giấu giấu diếm diếm, trước mặt người khác không dám nói nhiều hơn một câu, mấy tháng thậm chí cả nửa năm không gặp nhau cũng là chuyện bây giờ anh ta công khai bạn gái, đáng tiếc người trong lòng anh ta lúc này không phải là cô, cô chỉ hỏi thôi mà là quậy?Cô hít sâu, bắt đầu giãy đàn ông không buông tay, viên kẹo này còn chưa ăn vào miệng, chưa được nếm thì sao dễ dàng buông tha, miệng thì nói nhỏ nhẹ nhưng tay vẫn kìm chặt không người cứ dây dưa trong góc khuất ấy....Sau khi Tinh Nhan mở mắt ra thì thấy người đàn ông đang nắm lấy cổ tay cô, ép cô vào tường, đầu nghiêng về phía mắt Tinh Nhan vô cùng nghiêm túc, "Buông ra."Trình Nham sửng sốt, tự động bỏ tay Nhan xoa xoa cổ giới này chắc là nói về một câu chuyện tình yêu sau khi được tổng giám đốc bao chính của thế giới này là tiểu hoa đang hot Hứa Lạc Lạc, vì cha cần tiền gấp nên bị ép làm tình nhân của nam chính - tổng giám đốc Nghiêm, sau đó trong quá trình sống chung thì nam chính dần phát hiện, sự đơn thuần trong sáng của cô không phải là giả vờ như những tình nhân khác, nữ chính cũng dần dần rung động vì tính cách nam chính, lúc này, "ánh trăng" của nam chính quay trở chính đau lòng, thề quay lại phát triển sự nghiệp, sau đó được rất nhiều người thích, nam chính ghen tuông, nhận ra hóa ra anh ta không hề yêu "ánh trăng" như mình nghĩ, đã vô tình yêu nữ chính lúc nào không hay, cuối cùng hai người happy Nham cũng là một trong những bạn trai cũ bị Trần Dao vứt nhiên, đây không phải là chuyện của Qúy Tinh Nhan, trong câu chuyện của nữ chính, cô cùng lắm chỉ là một ảnh hậu bị bạn trai đang bị tình yêu che mắt vứt bỏ mà ra, tính cách Qúy Tinh Nhan vô cùng cởi mở, vì vẻ ngoài xinh đẹp nên giữ mình trong sạch, cuối cùng lại trở thành hòn đá kê chân của bạn trai cũ, khi chết rồi thanh danh cũng rơi xuống điều, như hiệu ứng domino, vào khoảnh khắc cô đến đây, nội dung câu chuyện đã bắt đầu thay lại tinh thần, vẻ mặt người đàn ông tối lại, nhưng vẫn kìm chế dỗ ngọt cô, "Ngoan nào, anh thật sự chỉ yêu em, em đừng quậy nữa được không?"Anh ta đã giải thích, anh ta chỉ ở cùng Trần Dao một ngày, là say rượu làm bậy, bây giờ Trần Dao lấy sự nghiệp ép anh ta phụ trách, vì sự nghiệp của mình, anh ta còn có thể làm gì khác?Đùa à?Đàn ông mà say thật sự sẽ không lên nổi, không thể say đến nỗi làm bậy được... xét cho cùng làm bậy là do bản thân không nhịn được mà tay áo rộng thùng thình trượt theo cử động của cô, làm lộ ra một đoạn cổ tay trắng như tuyết, Tinh Nhan nhìn, nhẹ nhàng xoa xoa cổ tay mình, đau quá đi mất... cô nửa cười nửa không nhìn người đàn ông."Biết hậu quả của việc quấy rối bạn gái cũ là gì không?""Nếu không biết..."Không thèm nhìn người đàn ông đang cau mày, Tinh Nhan chậm rãi vén mái tóc ra sau tai."Tôi dạy cho anh biết."Nụ cười trên mặt tắt ngấm, đôi chân dài mạnh mẽ vung mạnh vào đầu gối người trước đàn ông khuỵu gối, cả người lảo kịp phản ứng, anh ta đã bị cô chắn tay ngay cổ, ầm một phát đập vào tường, đầu óc choáng váng, đau đớn rên toàn không có ý dừng lại, Tinh Nhan đè đầu anh ta, đầu gối tiếp xúc thân mật hai cú vào bụng anh ta, động tác mạnh mẽ gọn Nham bị đánh đến gập cả lưng, gân xanh hằn rõ trên trán, vì cổ bị ép vào tường nên chỉ có thể rên vài Nhan nhíu mày, tao nhã vuốt lại mép váy hơi người đàn ông nằm trượt xuống sàn nhà sau khi mình buông tay, anh ta nằm cuộn tròn lại, vẻ mặt nhăn nhó vì đau đớn, xấu hổ giận dữ, hoàn toàn không còn dáng vẻ giả vờ lúc này mới đẹp Nhan chậm rãi thở ra một hơi, "Bây giờ đã biết chưa?"Người đàn ông thở hổn hển, gân xanh trên trán căng ra, khóe miệng gợi lên nụ cười nhưng đôi mắt không có tí cảm xúc đáng tiếc, lát nữa còn có cảnh quay. Cô rất thích cái vẻ mặt hận chỉ muốn giết chết cô nhưng chỉ có thể kiềm chế như nghĩ đến điều gì, cô gái lùi hai bước, nhìn người đàn ông dưới chân, đưa tay làm một nụ hôn gió, giọng thì thầm mờ ám "Ngoan.""Hẹn gặp sau nhé."Nợ nần còn lại, lần sau cô sẽ cả đã niêm yết, nguyện vọng của nguyên chủ trao đổi trước khi đầu thai, cô sẽ khiến cho cô ấy hài lời cô nói, trong mắt người đàn ông, đôi môi của cô đỏ tươi như hút máu, đẹp đến quỷ dị, đồng tử hơi mở to, Trình Nham chợt cảm giác rét cục đã ra nông nỗi này, cần phải xem kĩ, sau khi tỉnh táo lại, anh ta cụp mắt, vốn dĩ vì nể tình cảm lúc trước nên không đáp ứng kế hoạch kia, lần này thì đừng có mà trách anh kệ cô có nói thật hay không... ra tay trước sẽ chiếm lợi mặt Trình Nham vô cùng hung ác, đột nhiên sắc mặt cứng đờ từng chút vải đen trượt ra một độ cong xinh đẹp, đôi giày thêu hoa văn hình rồng màu đen thoắt ẩn thoắt hiện, Trình Nham ngẩng đầu cằm trắng trẻo, đường nét dịu dàng, gương mặt như tranh hơi xa cách, giống như quân tử chầm chậm bước ra từ dòng sông dài của thời gian, như ngọc, như ràng là góc khuất, nhưng khi anh xuất hiện, cứ ngỡ như đang đứng dướng ánh nắng rực rỡ, trời xanh như nước, gió thoảng dìu Dung được fans gọi là "Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song" - ảnh đế Dung.* dùng để khen một người rất tuấn tú, khuôn mặt như mỹ ngọc, có một không hai. nguồn Tâm Vũ Nguyệt LâuKhông biết anh đã nghe được bao nhiêu... gương mặt Trình Nham trầm xuống, sững sờ rồi nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ như chưa từng xảy ra chuyện người ngồi dậy, rõ ràng thời gian anh ta và Dung Ngọc debut không kém nhau là bao, nhưng mọi người đều cho rằng hai người bọn họ không thể so sánh, anh ta không muốn Dung Ngọc nhìn thấy dáng vẻ chật vật này của mình, đồng thời, anh ta thở dài nhẹ nhõm, ảnh đế sẽ không để ý dáng vẻ này của anh ta đâu."Đàn anh Dung..."Giới giải trí chính là nơi thực tế, lúc gặp anh, anh ta chỉ có thể gọi là đàn anh, càng đừng nói đến việc hỏi anh đã nghe được bao nhiêu."Ừ" Dung Ngọc dừng bước, lông mi run run, nhín thoáng qua chỗ bị đánh của anh ta, chậm rãi bước qua....Trong tay bỗng nhiên có một viên thuốc, Tinh Nhan nhìn nhìn rồi uống, gương mặt sáng sủa như hoa đào tháng 3, đẹp đến kinh bé mặt tròn ngẩn người, lập tức mỉm cười chào đón, "Chị Qúy, chị về rồi."Tâm trạng của chị cô đã khôi phục, hơi tùy ý nhưng đẹp đến mê người!Cảnh quay lần này là của Tinh Nhan và Dung khi diễn xong."Pass!" Đạo diễn có bộ râu quai nón hô lên, đánh vào đùi, "Nhanh nhanh, chuyển sang cảnh tiếp theo!"Hôm nay hai người này diễn rất tốt, cảm xúc rất thích hợp, cứ cái đà này chắc chắn sẽ có giải thưởng, ông đã có thể đoán được tương lai của bộ phim!Đạo diễn cầm cái loa, kích động chỉ huy, "Ánh sáng nhanh lên! Chuẩn bị xong chưa! Có ai không? Đổi cảnh nền phía sau đi! Tôi đã nói rồi mà!""Thằng nhóc đội nón kia, sao cứng đầu thế, ăn cơm chưa hả?" Sau đó ông lại quay sang Dung Ngọc và Tinh Nhan, vỗ vỗ kịch bản, "Dung Ngọc... Tiểu Qúy... hai người chuẩn bị xong chưa?"Mọi người ở trường quay gấp đến vã cả mồ Nhan cảm thấy phía trước có ai đó đang nhìn mình, khi cô nhìn sang thì thấy người đàn ông dịu dàng kia giật mình, nụ cười tắt nhìn anh một lượt, nhìn thấy anh ấy dường như không nhịn được nữa, Tinh Nhan mới thôi không nhìn như cô nhớ không lầm, Dung Ngọc này là... trùm cuối... sau này nuốt cả công ty của nam chính, nhưng đó không phải là chuyện của chỉ tiếc là - gương mặt này là gu của cô, nhưng mà dường như ấn tượng của anh về cô không được tốt cho cũng không hề biết, sau khi cô xoay người đi, gương mặt người đàn ông cứng đờ....Cảnh quay hôm nay nhanh chóng kết biểu hiện của đạo diễn thì biết cô diễn rất tốt, Tinh Nhan mở cửa, thật ra cô không biết diễn, phải cám ơn "viên thuốc diễn xuất" mà ảnh hậu đã lì xì cho ném giày sang một bên, búi tóc lên, thả người lên giường, lăn vài vòng mới bình tĩnh biết qua bao lâu, người nằm trên giường trở mình, cánh tay với lấy cái gương đặt trên đầu giường, giơ tay vỗ vỗ gương mặt, trợn mắt rồi lại né Vẫn xinh đẹp như Nhan nhìn móng tay của mình, nếu rảnh sẽ sơn móng tay màu đỏ nhỉ?Có lẽ vì quá mệt, cô từ từ rơi vào mộng đẹp, trước khi ngủ còn lăn lộn mấy vòng, mơ mơ màng màng nghĩ, cô sẽ đi mua một con gấu bông, không có "Điểm Điểm" khó chịu này ở phòng bên người đàn ông vô cảm bước ra khỏi bồn tắm, dây lưng tùy tiện cột hờ bên hông, lộ ra cơ bụng và đường nhân ngư như ẩn như tay lau tóc rồi vứt khăn sang một bên, người đàn ông cầm điện thoại lên, mở weibo nhìn chăm chăm, nhìn danh sách người follow không hề tăng lên, gương mặt dịu dàng dần dần kéo căng. ...Thế nên, nói rồng là loài bò sát bốn chân cũng không có gì họ chưa nói hết đã bị nghẹn họng, ngơ ngác nhìn anh, anh họ thế mà lại thừa nhận...Không lẽ sau khi lên cấp rồi bị thương ở đầu luôn hả?Sau khi Lam Vực nói xong cũng cảm thấy không đúng, anh không hiểu tại sao mình lại nói mất tự nhiên, nói, "Đi thôi."Nhìn bóng lưng lạnh lùng ấy, không một ai dám tiến lại gần....Thân thể của Tinh Nhan ở thế giới này rất tốt, dù đã đi xa nhưng cô vẫn có thể nghe rõ hai người bọn họ đang nói dừng bước, khóe miệng bất giác cong lên, cảm giác tức giận vừa nãy cũng biến mất như anh thông Nhan dựa vào trí nhớ đi thẳng về tẩm cung của mình, nhìn thấy mấy đồ vật dọc đường giúp cô tăng thêm không ít kiến loại hoa cỏ, có loại rất quen thuộc, cũng có loại chưa từng xuất hiện trên thế giới này, nhưng kì lạ là cô lại có thể gọi tên nó vô cùng dễ dàng...thậm chí còn biết tác dụng của nghĩ một hồi, Tinh Nhan liền hiểu ra, có lẽ là do nguyên nhân mình bị mất ký biết nhiều kiến thức hơn thật là Nhan mím môi, ánh mắt vô cùng rạng tẩm cung, quản gia gõ cửa rồi dâng trà lên, "Tâm trạng bệ hạ có vẻ rất tốt?"Quản gia này là người hầu trong hoàng gia, tận mắt nhìn Tinh Nhan trưởng thành, tình cảm đối với Tinh Nhan khỏi cần phải nói, những người khác không dám trêu chọc cô nhưng ông ấy có thể đùa vài câu."...Tâm trạng ta tốt lắm à?"Cô còn vừa mới tức giận xong, thậm chí còn ra tay đánh gia đặt tách trà nóng lên tay cô, sau đó tủm tỉm chỉ chỉ khóe môi cô, "Khóe miệng bệ hạ đang cong lên kia kìa."Tinh Nhan sờ sờ khóe miệng của mình, bình tĩnh lại rồi suy nghĩ gì gia chỉ nói thế rồi cười tủm tỉm đứng một bên chờ cô hoàn Nhan lấy lại tinh thần, nhìn thấy ông còn đứng đó bèn hỏi, "Có chuyện gì sao?""Nguyệt điện hạ..." Lo bệ hạ nhà mình quên mất Nguyệt điện hạ là ai, quản gia biết ý giải thích, "Là tứ điện hạ dịu dàng ngoan ngoãn kia ấy."Tinh Nhan buồn cười nhìn vị quản gia khẩu phật tâm xà của mình, dịu dàng ngoan ngoãn...thật dễ nghe làm sao...Chẳng qua là tự ti mà thôi, Nguyệt Lan Đa thích co ro lại một góc, quả thật nguyên thân của cô không nhớ kỹ người này cho Nhan khoát khoát tay ý bảo người đến."Vâng, bệ hạ." Quản gia hành lễ rồi lui cô thì biết rõ cô tình người này không xấu, cũng không làm gì có lỗi với Đế Quốc, chẳng qua là do cô ta không có năng lực mà cô gái mặc đồ theo phong cách lolita bưng một cái khay đi tới, vẻ mặt đầy mong chờ và hồi hộp bất thức ăn hấp dẫn bay tới."Hoàng...hoàng tỷ..."Tinh Nhan ngồi sau bàn, ngẩng đầu bình tĩnh hỏi, "Chuyện gì?"Giọng nói tuy mang theo áp lực nhưng không hề chứa đựng sự bất Nguyệt nhẹ nhàng thở ra."Không có gì, ta vừa mới xuống bếp làm thức ăn, không biết hoàng tỷ đã ăn chưa nên mang đến cho tỷ.""Hoàng tỷ nếm thử đi...""...Ừ." Ngửi thấy mùi đồ ăn, Tinh Nhan hơi dừng lại, không từ chối, chỉ nhìn cô ta rồi nói, "Cùng ăn đi."Thời đại này không có người thử độc, đũa của nữ hoàng dùng chính là vật thử độc mạnh Nguyệt nghĩ nghĩ rồi ngồi một người hiện đại, dù xuyên đến một nơi xa lạ thì không thể không cẩn thận, tuy biết nơi đây là Đế Quốc nhưng được tiếp thu nền giáo dục của thế giới hiện đại suốt 20 năm, có vài chuyện cắm rễ trong lòng cô dụ như tự lập, tự ta nhìn Tinh Nhan ăn hết, mới mở miệng hỏi dò, "Hoàng tỷ thấy sao?"Tinh Nhan lau miệng, đột nhiên hiểu ra mục đích của nữ mỉm cười, "Tay nghề của hoàng muội rất tốt.""Vậy..." Lý Nguyệt hít thật sâu, bất an hỏi, "Vậy hoàng tỷ thấy...ta có thể mở cửa tiệm không?"Đối với cô ta đây chỉ là một nơi xa lạ, cũng không có tình cảm gì nhiều, chuyện quen thuộc nhất chính là nấu ăn. Chỉ những khi nấu ăn, cô ta mới có thể bình tâm lại mà cảm nhận sự quen thuộc này."Đương nhiên rồi." Tinh Nhan gật đầu, nhắc nhở, "Có gì không hiểu có thể nhờ đến người bên cạnh."Mọi người ở đây đều có thể thức tỉnh linh thú, nhưng cũng có rất nhiều loại, có loại thích hợp sử dụng trên chiến trường, có loại phù hợp với phương diện khác. Linh thú do nữ chính thức tỉnh có thể giúp ích cho cô ta trên phương diện Quốc không cấm các điện hạ kinh doanh, huống chi đầu bếp ở thế giới này có địa vị rất cao, bọn họ có thể chế biến côn trùng đã được dược sư tinh luyện thành thức Tinh Nhan đồng ý, mọi sự lo lắng của Lý Nguyệt đều tan biến, ánh mắt cô ta bừng sáng, cảm thấy rất yên hoàng đã đồng ta có thể quay lại làm đầu bếp, có thể làm bất cứ món gì mình đúng là một chuyện tốt.***Sau này, nữ chính dường như thay đổi hoàn toàn, từ một người lo lắng, dè dặt đã trở thành một người lòng đầy mong Tinh Nhan cũng không gặp cô ta phải nữ chính mất tích, mà là do Tinh Nhan đã nhốt mình trong cung ròng rã một tuần lễ để tiếp thu những kiến thức có liên quan đến việc cai trị đất dù trước đây cô không có kinh nghiệm cai trị đất nước, nhưng cô trời sinh có thiên phú, nên cảm thấy chuyện này không khó chút lúc cô học hỏi ở trong cung thì mấy người bên ngoài cũng không hề nhàn nghị giao lưu được cử hành tại học viện Đế Quốc, vì lãnh đạo rất xem trọng hội giao lưu lần này nên yêu cầu rất nghiêm khắc, vì thế có rất nhiều chuyện cần phải để ý...ngoài ra còn phải chốt danh sách những người tham gia hội nghị giao hệ giữa hai nước không được tốt, mấy năm nay không hề có tiến triển, cho nên hội nghị không cần gấp, chuyện gì đến thì cứ đến người dưới tay Lam Vực phải phụ trách việc đảm bảo an toàn nên dạo này bọn họ rất bận Lam Vực là nguyên soái thì anh vẫn phải đích thân xử lý những chuyện hôm nay, khi phó quan vừa đến nhờ hắn ký tên thì phát hiện vẻ mặt người đàn ông trước mặt bỗng nhiên thay đổi, văn kiện vừa ký được một nửa thì người đã biến mất không thấy đâu chỉ để lại một câu, "Lên cấp."Ngay cả mấy lời trấn an cũng không kịp để quan nhíu mày, vội vã đi tìm quân xảy ra chuyện gì? Rõ ràng nguyên soái vừa mới lên cấp xong!Quân y cũng bất lực, mấy người bọn họ nhìn nhau, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng nguyên soái nhà mình....Vào một đêm nọ, bên ngoài mưa gió ầm ầm, tựa như Long Môn được mở ra, linh khí lượn lờ xung quanh, ánh sáng xé toạt chân sấm vang lên không dứt khiến người ta tâm phiền ý người ngơ ngác nhìn chằm chằm lên trời, trên mạng cũng bàn tán chuyện này vô cùng sôi Nhan vừa nhận được tin nguyên soái có lẽ sẽ không có mặt tại buổi giao lưu, nhưng không ai nói rõ nguyên nhân vì xoa xoa hai hàng chân mày, vừa mở cửa ra nhìn lên bầu trời thì trên tay chẳng biết khi nào nước mưa ào ào đổ xuống, khiến cô vô cùng phiền sấm càng lúc càng to, mưa ngày một lớn hơn, ngay lúc cô nhìn ra thì có một tia sấm xẹt lên giữa bầu nhiên vang lên một tiếng kêu thảm Nhan hoảng sợ, trong lòng có cảm giác đau đớn không thể nào tưởng tượng như, có ai đó bị lúc này, hạt châu màu xanh trên cổ tay cô đột nhiên lóe sáng màu xanh vừa sáng lên, một cơn gió vây lấy cô, sau đó chợt nổi gió to hơn, rồi vọt thẳng về hướng tia sấm nháy mắt, nó đã biến hợp ở chỗ, hạt châu vừa biết mất không bao lâu, sự lo lắng nãy giờ của cô cũng dần biến mất Nhan sờ sờ cổ tay, khép hờ mắt che giấu cảm - Chờ anh đi tìm em...Trùng hợp nhiều lần thì không còn là trùng hợp phải...giống như cô suy nghĩ hay không?...Cùng lúc đêm tối, một bóng đen xuất hiện nhưng đội tuần tra không hề phát hiện ra điều bất hắc xà vung đuôi, bò về hướng này, nhưng ánh mắt nó mơ mơ màng màng, giống như không hiểu vì sao mình lại đến nhìn kỹ sẽ thấy, đây không phải là hắc xà, trên đầu nó còn có sừng, làn da bị vỡ ra lấp lánh kim quang...Hơn nữa ở phần bụng còn cái vài cái móng vuốt nho Hắc nhìn người đang nằm trên giường, tự nhiên bò lên, duỗi thân trườn vào trong thấy không đúng, mấy cái móng vuốt nho nhỏ của nó bám vào quần áo của cô rồi bò lên trên, cái đuôi cuộn lại trong lồng ngực của cô, ngóc đầu nhìn người đang say hài lòng đung đưa cái đuôi đập "bẹp bẹp" vài cái rồi bị đánh mềm, thích giảLam Vực Hu hu, mềm quá đi!Tinh Nhan Anh chết chắc rồi!

quấn lấy ko buông